Măng đắng, đúng như tên gọi của nó, vị măng đắng và khó nuốt, ấy vậy mà những người con nơi đây khi xa quê lại ngậm ngùi nhớ mãi vị đắng ngọt ngào ấy. Người xa quên thì chỉ muốn được ăn lại một lần cho bớt nhớ nhung, còn người miền xuôi đến, nghe vậy cũng mong mỏi được thử một lần cho biết măng đắng là như thế nào.

Để có thể hái được những cây măng đắng về thì người dân nơi đây phải đi vào sâu trong rừng để kiếm mới được. Theo kinh nghiệm của họ thì phải ăn măng đắng đầu mùa thì lẫn trong vị đắng mới có bị ngọt, còn hễ mà có tiếng sấm là măng sẽ bị đắng nhanh sau đó.

Ngậm ngùi nhớ vị măng đắng Điện Biên

Ở nơi đất trời Tây Bắc này, mắng đắng mọc nhiều và quanh năm, nhưng nhiều nhất vẫn là vào mùa mưa. Người ta mang gùi vào rừng lấy măng. Măng đem về bỏ bẹ, thái nhỏ rồi cho luộc sơ qua với ít muối để giảm bớt vị đắng của măng. Rồi sau khi luộc, vớt ra, ngâm vào nước lạnh chừng 1 giờ là có thể đem đi chế biến được rồi.

Măng đắng thì có nhiều cách chế biến, nhưng có lẽ là thứ dân giã nên chỉ cần luộc lên chấm với muối ớt thôi là cũng đã khiến người ta mê mẩn rồi, ăn lần đầu lại muốn được ăn lần sau, sau nữa. Cũng có những người đã quen, đã nghiện cái vị đắng chát đó rồi thì sẽ để nguyên cây măng đem nướng lên ăn.

Mỗi món ăn, mỗi cách chế biến khác nhau thì măng lại biến hóa mang lại nhiều mùi vị khác nhau cho người thức thức. Sau mỗi lần nhai, sau cái vị đắng đó, bạn sẽ có cơ hội được cảm nhận cái vị ngọt nhẹ, vị cay tê tê lại còn rất giòn nữa. Cảm giác đó thật sự rất thú vị và đáng để thử một lần chứ nhỉ?